
Mùa giải 2024/25 đang dần khép lại với một kịch bản chẳng hề xa lạ với người hâm mộ Arsenal: đội bóng tiếp tục nằm trong nhóm dẫn đầu Premier League, nhưng lại không thể chạm vào bất kỳ chiếc cúp nào. Dưới thời HLV Mikel Arteta, Pháo thủ đã 3 mùa bóng liên tiếp đua tranh sòng phẳng với Manchester City hoặc Liverpool, nhưng điều còn thiếu để biến tham vọng thành hiện thực vẫn là danh hiệu.
So với mùa giải trước – khi Arsenal đạt 89 điểm và chỉ chịu thua Man City vào vòng đấu cuối cùng – mùa này mang đến cảm giác... dở dang. Về mặt chiến thuật, đội bóng đã tiến bộ rõ rệt. Declan Rice vẫn là thủ lĩnh tuyến giữa, Kai Havertz sau năm đầu tiên gây tranh cãi đã thực sự "lột xác", trong khi Bukayo Saka và William Saliba tiếp tục cho thấy đẳng cấp vượt trội. Ngoài ra, việc lọt vào bán kết Champions League cho thấy Arsenal không còn là đội bóng "non kinh nghiệm" ở châu Âu.
Tuy nhiên, điểm yếu của họ lại lặp lại như một vòng luẩn quẩn: thiếu ổn định và không đủ sắc bén. Những trận hòa 0-0 với Brentford, thua Wolves hay Aston Villa đều là các ví dụ tiêu biểu cho sự thiếu bản lĩnh ở thời khắc quyết định. Đó là những trận đấu mà một nhà vô địch thực thụ sẽ tìm ra cách để chiến thắng – điều mà Pháo thủ chưa làm được.

Trên hàng công, vấn đề tiền đạo tiếp tục khiến Arteta đau đầu. Gabriel Jesus gặp chấn thương, Mikel Merino chỉ là phương án tạm thời, còn Havertz dù có đóng góp nhưng không phải mẫu trung phong cắm cổ điển. Thiếu một "sát thủ" đúng nghĩa khiến hàng công Arsenal không thể chuyển hóa ưu thế thành bàn thắng, nhất là khi gặp các hàng thủ chắc chắn.
Ngoài ra, chiều sâu đội hình cũng là yếu tố cần bàn. Bên cạnh những trụ cột trên tuyến đầu, các chấn thương của Jurrien Timber hay Thomas Partey cũng đã phơi bày sự mong manh trong lực lượng dự bị. Khi thiếu vắng những nhân tố chủ chốt, Arsenal không có những quân bài đủ chất lượng để thay thế mà vẫn giữ được đẳng cấp chơi bóng.
Tới đây, câu hỏi đặt ra không chỉ là về năng lực của Arteta, mà là hướng đi chiến lược của toàn CLB trong kỳ chuyển nhượng sắp tới. Một trung phong cắm như Viktor Gyokeres, Benjamin Sesko hay Alexander Isak có thể là chìa khóa giúp Arsenal thực sự chuyển mình. Đồng thời, đội bóng cũng cần bổ sung thêm những cái tên chất lượng để tránh kịch bản hụt hơi vì lực lượng.
Nhìn chung, Arteta đã xây dựng được một tập thể gắn kết, chơi bóng đẹp mắt và cạnh tranh sòng phẳng tại cả Premier League lẫn châu Âu. Nhưng bóng đá, như lịch sử của Arsenal từng chứng minh, không dành cho sự tiếc nuối kéo dài. Năm 2004, họ là nhà vô địch bất bại. Hai thập kỷ sau, người hâm mộ chờ đợi điều gì đó tương xứng với truyền thống ấy – và thời gian cho những "mùa giải tiếp theo" đang dần cạn.