
Việc ngày càng nhiều cầu thủ Việt kiều trở về thi đấu tại V.League là tín hiệu tích cực, phản ánh sự hấp dẫn và tính mở của bóng đá Việt Nam. Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể thành công. Đằng sau những hào quang là muôn vàn khó khăn, khiến không ít tài năng phải sớm rời cuộc chơi. Vậy đâu là những rào cản thực sự ngăn cản cầu thủ Việt kiều vươn đến đỉnh cao tại V.League?
Trở ngại đầu tiên và rõ ràng nhất là ngôn ngữ. Giao tiếp là điều cốt lõi trong bóng đá – cả trong sinh hoạt lẫn phối hợp chiến thuật trên sân. Rất nhiều cầu thủ như Nguyễn Filip, Patrik Lê Giang, Adou Minh, Viktor Lê đều thừa nhận họ gặp khó khăn trong việc hiểu chỉ đạo của HLV hay giao tiếp với đồng đội. Dù nhiều người nỗ lực học tiếng Việt với giáo viên riêng, tốc độ hòa nhập vẫn phụ thuộc vào sự kiên trì và môi trường hỗ trợ từ CLB.
Sốc văn hóa và khác biệt phong cách sống cũng là một rào cản lớn. Sự khác biệt về ẩm thực, thời tiết (nóng ẩm kéo dài), thói quen sinh hoạt… khiến cầu thủ dễ mất cân bằng thể chất và tinh thần. Patrik Lê Giang từng ốm sốt khi mới về nước, trong khi Adou Minh gặp khó khăn vì thời tiết miền Trung. Ngay cả Văn Lâm – trường hợp điển hình của sự thành công – cũng từng trải qua giai đoạn thất bại và mâu thuẫn nội bộ trước khi vươn lên.
Không kém phần quan trọng là sự thiếu nhất quán trong chính sách và chiến lược sử dụng cầu thủ Việt kiều. Dù V.League hiện cho phép đăng ký 2 cầu thủ Việt kiều mỗi CLB, nhưng không phải đội bóng nào cũng có cách tiếp cận dài hạn và chuyên nghiệp. Việc chiêu mộ cầu thủ Việt kiều đôi khi mang tính phong trào hoặc kỳ vọng quá cao mà thiếu hỗ trợ cần thiết, dẫn đến sự thất vọng từ cả hai phía.

Cuối cùng, bản thân cầu thủ cũng cần chuẩn bị tâm lý thật tốt. Những người như Cao Pendant Quang Vinh – người nhanh chóng hòa nhập, thi đấu 30 trận mùa này cho CAHN – cho thấy thành công chỉ đến khi cầu thủ sẵn sàng mở lòng, học hỏi và thích nghi không ngừng.
Vì vậy, nếu muốn khai thác tối đa tiềm năng của cầu thủ Việt kiều, bóng đá Việt Nam cần một chiến lược rõ ràng, sự bao dung từ các CLB, cùng hệ thống hỗ trợ bài bản để đồng hành với họ trong hành trình về quê hương cống hiến. Chỉ khi đó, hành trình của những người con xa xứ mới không còn “gập ghềnh” như hiện tại.