
Khi Yoane Wissa nâng tỷ số lên 4-1 ở phút 74, khán đài đội khách vẫn vang vọng tiếng hát “Follow, follow, follow, United are going to Bilbao” cho đến tận khi trận đấu kết thúc. Có lẽ với họ, nếu không thể cười thì hãy hát, vì đội bóng hiện tại đã quá tệ. Đội bóng từng là thế lực hùng mạnh của bóng đá Anh trong thập niên 1990 và 2000 nay đang đứng thứ 15 trên bảng xếp hạng Premier League, với 16 trận thua – thành tích tệ nhất trong 25 năm qua.
Tuy nhiên, các bàn thắng muộn của Alejandro Garnacho và Amad Diallo giúp thất bại này phần nào đỡ ê chề, dù tổng thể màn trình diễn vẫn là một sự hỗn loạn.
Man United chỉ thắng 2 trong 12 vòng gần nhất, nhưng HLV Ruben Amorim dường như không quá thất vọng khi đội bóng ghi được 3 bàn đẹp mắt và giữ chân được các trụ cột trước trận gặp Athletic Bilbao tại Europa League. Trước trận, ông từng nói thẳng rằng sẽ “giữ sức cho các cầu thủ” và điều đó phản ánh rõ trong đội hình ra sân: trung bình 22 tuổi 270 ngày, là đội hình trẻ thứ ba trong lịch sử Premier League, trong đó có ba cầu thủ tuổi teen: Tyler Fredricson, Harry Amass và Chido Obi.
Trận đấu không được đặt mục tiêu chiến thắng, mà chỉ là “hạn chế thiệt hại”, dù không thành công trọn vẹn khi Matthijs de Ligt dính chấn thương – điều khiến Amorim đặc biệt lo lắng.
Dấu hiệu rõ ràng về cách tiếp cận trận đấu của Amorim là việc ông sử dụng tới 15 cầu thủ ngoài sân, nhưng không có Bruno Fernandes. Trong khi đó, Brentford – đang đua suất dự cúp châu Âu – nhận thấy cơ hội và tận dụng triệt để.

Man United bất ngờ mở tỷ số sau pha phối hợp mẫu mực giữa Garnacho và Kobbie Mainoo trước khi Mason Mount đệm bóng thành bàn. Nhưng sau đó là chuỗi 4 bàn không gỡ của Brentford: Luke Shaw phản lưới, Kevin Schade đánh đầu lập cú đúp, và Wissa ghi bàn thứ 18 mùa này. Tỷ số 4-1 từng khiến các cổ động viên Quỷ đỏ cảm thấy tủi hổ, nhưng hai khoảnh khắc lóe sáng của Garnacho và Amad mang lại đôi chút hy vọng.
Garnacho tung cú sút xa từ 25 mét đưa bóng xoáy vào góc cao khung thành – một bàn thắng đẳng cấp. Dù phong độ thiếu ổn định, tài năng của cầu thủ người Argentina là không thể phủ nhận. Tương lai của anh vẫn bỏ ngỏ khi Napoli của Antonio Conte đang theo dõi sát sao.
Amad Diallo thì đã ký hợp đồng mới hồi mùa đông và đang dần trở thành trụ cột của Man United dưới thời Amorim, dù từng nghỉ thi đấu ba tháng vì chấn thương. Bàn thắng muộn của anh khiến thủ môn Mark Flekken bất ngờ, nhưng quan trọng hơn là tinh thần và tốc độ mà anh mang lại cho hàng công.
Trận đấu này phản ánh khoảng cách lớn giữa Man United và các đội đầu bảng như Liverpool, Arsenal hay Man City. Ngay cả khi vô địch Europa League, đó cũng chỉ là miếng dán tạm thời lên một vết thương sâu hoắm. Dù vậy, những tài năng trẻ như Garnacho và Amad cho thấy nếu được phát triển đúng cách trong một môi trường ổn định hơn và có đồng đội chất lượng hơn, tương lai của đội chủ sân Old Trafford vẫn có thể sáng sủa hơn hiện tại.