
Trong thất bại 0-2 của Chelsea trước Newcastle United tại vòng đấu cuối tuần qua, hai cái tên được nhắc đến nhiều nhất là Romeo Lavia và Nicolas Jackson. Cả hai đều mắc sai lầm, nhưng cách họ đối diện với những gì đã xảy ra lại hoàn toàn trái ngược – phản ánh hai thái độ, hai lối cư xử trong cùng một tập thể đang khủng hoảng niềm tin.
Ngay sau trận đấu, Romeo Lavia thẳng thắn nhận lỗi trên mạng xã hội: “Do lỗi của tôi. Hẹn gặp lại vào thứ Sáu.” Chỉ vỏn vẹn một dòng ngắn, nhưng đó là thông điệp đậm chất trách nhiệm. Lavia để mất bóng ngay sát vòng cấm, gián tiếp dẫn đến bàn mở tỷ số sớm của Newcastle. Nhưng thay vì trốn tránh, tiền vệ người Bỉ chọn đối diện, chứng tỏ bản lĩnh trong một tập thể vốn đang cần những cá nhân biết nhìn lại mình.
Trong khi đó, Nicolas Jackson, người nhận thẻ đỏ trực tiếp vì cú thúc cùi chỏ vào mặt Sven Botman, hoàn toàn giữ im lặng. Không một lời xin lỗi, không một động thái giải thích. Hành động của anh bị cộng đồng người hâm mộ chia rẽ gay gắt: người thông cảm vì Jackson từng là nạn nhân của phân biệt chủng tộc trên mạng xã hội; kẻ lại chỉ trích anh thiếu tinh thần chuyên nghiệp, thiếu trách nhiệm khi bỏ mặc đồng đội trong giai đoạn quyết định nhất của mùa giải.
Sự tương phản càng rõ khi nhìn vào phản ứng từ nội bộ đội bóng. Khi Jackson rời sân sau thẻ đỏ, không ai từ băng ghế huấn luyện ra an ủi, HLV Enzo Maresca thì thẳng thừng tuyên bố chưa nói chuyện với học trò và sẽ để đến “ngày mai”. Trong khi đó, Lavia dù mắc lỗi, vẫn được xem là trung tâm trong hành trình tìm lại vinh quang của Chelsea. Tinh thần nhận sai và sẵn sàng sửa sai của anh có thể trở thành hình mẫu cho phần còn lại của câu lạc bộ.

Cần nói thêm rằng hành động của Jackson không diễn ra trong một khoảnh khắc đơn lẻ. Nó xuất phát từ sự căng thẳng kéo dài, từ lối chơi phụ thuộc vào những đường chuyền dài khiến anh thường xuyên bị cô lập. Thế nhưng, hành vi bạo lực vẫn là điều không thể chấp nhận, nhất là trong bối cảnh Chelsea chỉ còn hai trận để cứu lấy suất dự Champions League. Tấm thẻ đỏ của Jackson không chỉ để lại khoảng trống chiến thuật, mà còn kéo theo sự xao động trong tâm lý toàn đội.
Ở thời điểm bản lề của mùa giải, Chelsea không cần những lời hoa mỹ, càng không cần những cá tính bất cần. Họ cần tinh thần chiến đấu, ý thức trách nhiệm và sự đoàn kết. Romeo Lavia đã thể hiện tất cả điều đó trong một dòng ngắn gọn. Còn Jackson, dù có lý do gì, vẫn cần học cách chịu trách nhiệm để trưởng thành và được tin tưởng hơn trong màu áo xanh.